Ta dệt ngày đêm tấm lụa sương
Rồi ta ướp lấy với hoa hường
Tặng em lụa ấy và hoa ấy
Để tỏ lòng ta khác kẻ thường

Với lụa này em mỏng tợ sương
Nhẹ như khói biếc dịu như hường
Em nên toả lấy đài tiên để
Hồng trắng ta xem lạ nét thường

Em hiểu hồn ta nhuốm cảnh sương
Mà em lộng lẫy tợ hoa hường
Nên ta tặng lụa mong manh ấy
Để dấu hình em trước mắt thường

Tấm luạ mà ta dệt mấy sương
Êm như hồn mộng của hoa hường
Là lòng thi sĩ mà em biết:
Chỉ khác trần gian ở lẽ thường.

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (chưa có vote)
Loading...

Để lại một bình luận