Bữa kia trong vài phố Hà Nội,
Có cuộc biểu tình, (nghĩ cũng tội!)
Vẻn vẹn đếm được những ba mươi
Lính bảy thằng người đi quấy rối.
Khuyển Ưng một lũ sắp mưu gian,
Cai quản ít nhiều đàn ốm đói,
Đi qua mấy phố diễn trò hề,
Khiến cả quốc dân đều… bịt mũi!
Biểu tình chi đó? Biểu tình ai?
Ai bảo biểu tình, mà lạ nhỉ!
Hô đều như thể… đũa so lo,
Bước mạnh như là… người thất chí.
– Bà ơi! dắt cháu ngó kỳ quan!
– Mợ nó ngừng tay, ra ngắm tý.
Một đoàn nhơ nhuốc mang trên trán
Uể oải há mồm rao bánh rán:
“Tẩy chay tuyển cử” với… nhân dân!
“Liên hiệp quốc gia” cùng… nước bạn!
Vài ông mặc lính bước xa xa
Hộ vệ đàn người đem nước bán.
(Lính nào ăn mặc giả trang kia,
Không phải Việt Nam, thưa các bạn!)
Tẩy chay tuyển cử. – Cứ tẩy chay!
Dân Việt Nam tôi cứ tuyển cử!
Quốc gia liên hiệp… Quốc gia liên…
Nhưng hiệp với ai, ông nói thử?
– Những quân liếm gót sạch bong rồi,
Mới dám anh hùng như thế chứ!
Ai đem máy ảnh chụp giùm tôi!
Nghĩ đến biểu tình mà xấu hổ!
Đi như phu bắt phải khiêng đòn;
Kêu tựa làm công cho các chú.
Mấy anh mang súng kèm hai bên,
Thỉnh thoảng nhắc vào: – Hô đi chứ!
Chen nhau đông tự chùa Bà Đanh!
Hăng hái như người đang ngái ngủ!
Thuế người – hỏi thật – mấy quan kim?
– Gớm! Cứ loè nhau chỉ thế, cụ!
Báo Độc lập ngày 23-12-1945
(Kỷ niệm cuộc “biểu tình đả đảo Tổng tuyển cử”
do bọn tay sai ngoại quốc diễn ở Thủ Đô)