Buồn riêng, vui chung, vui riêng – Tế Hanh
Chúng ta cùng xứ sở lớn lên
Chân trời rộng, thời gian trong vắt
Bắc của Nam và Nam của Bắc
Quảng Ngãi anh và Bình Định em
Chúng ta cùng xứ sở lớn lên
Chân trời rộng, thời gian trong vắt
Bắc của Nam và Nam của Bắc
Quảng Ngãi anh và Bình Định em
Phất phới khắp trời cao lá cờ mặt trận
Bóng vươn dài sông núi đoàn giải phóng quân
Ấp Bắc, Lộc Ninh... những bước đi chiến thắng
Những bước đi dân tộc giữa mùa xuân
Cha ơi một ngày kia con trở lại nhà
Trên quê hương sạch bóng quân giặc Mỹ
Cha có biết từ đời cha bất đắc chí
Đến đời con cuộc sống cất lời ca
Nghe thơ mình về thăm quê mẹ
Cháu đánh giặc cho hăng đi cháu nhé
Chú sẽ làm thơ ca ngợi chiến công
Cả miền Nam chống Mỹ, đất thành đồng
Tôi cứ nhớ khoảng trời còn lửa đạn
Càng yêu mến những cuộc đời như bạn:
Chống giặc Pháp ngày qua, chống giặc Mỹ hôm nay
Ơi những đọt măng rừng, những lá cải tàu bay...
Từ tuyến đầu tổ quốc
Những lá thư quê hương
Đã trở thành ngọn đuốc
Soi bước tôi lên đường
Tâm hồn lớn lên với thời gian
Tôi không để tháng ngày thành nước chảy
Sống sao cho xứng với miền Nam
Nửa nước anh hùng đang rực cháy
Cái giếng đầu làng của người bốn phương
Lau giọt mồ hôi dừng bên đường
Uống ngụm nước đựng trong lòng nón
Nghe thấm tràn tình nghĩa quê hương...
Em chờ anh không sợ bọn hung tàn
Dầu chúng nó giam cầm, tra tấn, giết
Tình em đối với anh không thể chết
Em chờ anh - đau khổ ấy vinh quang
Trong lòng tôi mảnh trăng trong một nửa
Như trước đây, một nửa mở gương
Nhà thơ ơi, mắt anh chan chứa
Như trước đây, tình xứ sở quê hương