Nợ phong lưu – Dương Khuê
Say mới biết ở đời ai cũng hớ, Vị tài tình nên vướng nợ phong lưu. Kho trời chung tiêu phí thấm vào đâu, Chơi là lãi, dẫu chưa giàu…
Say mới biết ở đời ai cũng hớ, Vị tài tình nên vướng nợ phong lưu. Kho trời chung tiêu phí thấm vào đâu, Chơi là lãi, dẫu chưa giàu…
Mưỡu: Thà câm từ thuở sơ sinh, Lớn lên học nói như ranh làm gì. Nói: Ngó lui ngó tới, Có một người nói hớt nổi thời danh, Hớt chuyện…
Năm mươi nhăm tuổi hãy mừng ta, Còn bốn mươi nhăm nữa đó mà! Đội đức hải sơn ngày tháng rộng, Ngẫm mình râu tóc tuyết sương pha. Cung đàn…
Một rủi, một may là máy Tạo, Dù khôn, dù dại cũng bia trần, Việc đã rồi nghĩ lắm cũng thêm đần, Liếc gươm trí, cắt giặc phiền từ đó…
Năm năm, tháng tháng, ngày ngày, Lần lần, lửa lửa, rầy rầy, mai mai, Có ai ta cũng thế này, Không ai ta cũng như ngày có ai…!
Thú thiên nhiên đâu bằng Hương Tích, Đủ màu thanh, cảnh lịch trăm chiều. Người thời vui sô, lạp, ngư, tiều, Kẻ thời thích yên, hà, phong, nguyệt. Kho vô…
Bên đông bên đoài chẳng hề đoái Khen cho cô Chấn thực là quái. Ra vào cấn chỉ hệt lưng ong, Ăn nói khôn ngoan hơn mép giải. Tốn nhượng…
Mưỡu: Ngày xưa Tuyết muốn lấy ông, Ông chê Tuyết bé, Tuyết không biết gì. Bây giờ Tuyết đã đến thì, Ông muốn lấy Tuyết, Tuyết chê ông già. Nói:…
Khi xưa bạn cũ dặn rằng: Xem tranh Đông Phố, đợi trăng Tây Hồ. Từ vui núi Chúc sông Lô, Hạc dâng rượu cúc, đàn ru giấc hoè. Có phen…
Hà thành trung thu tiết Phong tĩnh hà minh mộ vũ hưu, Giang thành triệt dạ tế quang phù. Khí đăng thu hạ xa tranh đạo, Hoàn Kiếm hồ biên…