Vịnh cảnh hoàng hôn – Cao Thị Ngọc Anh
Còn trời, còn đất, hãy còn ta. Chân cứng lo chi bóng xế tà, Nhớ mẹ thêm rầu khi sớm tối Thương con nào quản nỗi gần xa. Dám sai…
Còn trời, còn đất, hãy còn ta. Chân cứng lo chi bóng xế tà, Nhớ mẹ thêm rầu khi sớm tối Thương con nào quản nỗi gần xa. Dám sai…
Nghĩ mình mà ngán cho mình, Chẳng có chi là lại có danh. Không thế, không thần, không sự nghiệp, Dở tiên, dở tục, dở tu hành. Bầu vơi rượu…
Muốn chết mà chưa nhắm mắt đành, Hồn quê vơ vẩn suốt năm canh. Trông gương kim cổ chưa mờ thuỷ, Thấy cuộc tang thương lại giật mình. Chiếc bách…
Đường lên hướng đạo đá cheo leo, Mỏi gối chồn chân cũng gắng trèo. Trên núi mịt mù mây phủ kín, Dưới khe róc rách nước trong veo. Cờ vàng…
Trung kỳ nấn ná bấy nhiêu năm, Buồn lại đi chơi, mỏi lại nằm. Cũng đủ với đời: tai mắt miệng, Mà cam chịu nỗi: điếc mù câm! Nghe chi…
Mưỡu: Hỏi ai gây việc chiến tranh Non sông xẻ nửa gánh tình chia đôi Vầng trăng vằng vặc giữa trời Nhớ quê muôn dặm nhớ người nghìn xưa Hát…
Ai bảo là ta tính ngạo đời Khinh đời vẫn khó há rằng chơi! Khinh người lắm của còn ham của, Khinh kẻ cao ngôi chẳng xứng ngôi! Khinh gái…
Anh Tế nhà ta khéo ỡm ờ, Phong tình quen thói lại lơ mơ. Rượu ngon uống hết không chừa cặn, Mít ngọt quen mùi đánh cả xơ. Duyên chị…
Kén chồng khó lắm chị em ơi, Trong đám nhà nho cũng hiếm người! Hậu bổ bấy lâu nhà nước bỏ, Đốc tờ ai nấy vợ con rồi. Thượng lưu…
Hoàng hôn Hoàng hôn tối thị vô liêu lại, Nhân tự thương tâm, nhật tự tà. Lâu thượng nhất huỳnh tuỳ nguyệt độ, Liêm tiền sổ điểu hoà phong ca.…