Hát ru dựng nền – Phạm Thiên Thư
Còn tên hay dẫu không tên
Mồ hôi nước mắt mới nên cõi này
Mai sau nhớ tiếp dựng xây
Chớ không lại uổng công dầy bao năm
Còn tên hay dẫu không tên
Mồ hôi nước mắt mới nên cõi này
Mai sau nhớ tiếp dựng xây
Chớ không lại uổng công dầy bao năm
Tiếc thay được mấy tráng trời
Ngôi sao sáng một vết rơi đêm trường
Người tôn Bố Cái đại vương
Nay đền còn ngát khói hương phụng thờ
Loé lên như một vì sao
Mà trong tâm khảm đồng bào chưa băng
Nay còn mấy bức cô thành
Trơ vơ đỉnh núi dưới vành trăng soi
Sự đời, thay bậc đổi ngôi
Một nền độc lập bao người tận trung
Dây đàn khuôn bậc sao rung
Gian nguy lại có anh hùng lo toan
Phải nhìn cho rõ thế thời
Đâu là thù địch, đâu người anh em
Quyền chung phải để lên trên
Chớ vì chút lợi mà quên đại thù
Nước chưa ổn, thành chưa cao
Giặc Tùy xe ngựa ào ào kéo sang
Lý Phật Tử dựng cờ hàng
Dân ta xẻ nghé tan đàn vì đâu
Đất chia lại gả con, hầu kết giao
Lòng tham ai lấp được nào
Lợi che mặt tối thấy sao họa chờ
Phật Tử đánh úp bất ngờ
Thu về một mối giang san
Xưng Nam Việt Đế chỉnh trang dần dần
Đặt quốc hiệu là Vạn Xuân
Niên hiệu Thiên Đức, nghĩa nhân trị vì
Hăm ba tuổi đã hy sinh
Tấm gương vì nước quên mình sáng soi
Nêu cao khí thế giống nòi
Thêm hồng trang sử muôn đời khói hương
Giao Chỉ quận khói giăng mờ
Nghĩa binh tan rã, bụi mờ ẩn thân
Nuôi chí khí, vững tinh thần
Mở đầu trang sử, trong ngần dấu hoa