Tích Quang, Nhâm Diên – Phạm Thiên Thư
Tạo nên tổng lực dung hòa
Quy nguyên tam giáo, càng xa càng dày
Cái dở ngầm mở cái hay
Tập thành bản sắc hòa hài văn minh
Tạo nên tổng lực dung hòa
Quy nguyên tam giáo, càng xa càng dày
Cái dở ngầm mở cái hay
Tập thành bản sắc hòa hài văn minh
Lấy Bắc phương trị Bắc phương
Chỉ là nước nhỏ sao đương đại trào
Bây giờ lại ẩn chí cao
Lấy đau khổ để luyện vào lòng kiên
Đồ Thư tướng phải bỏ thân chiến trường
Triệu Đà xưng hiệu Vũ vương
Âu Lạc, Nam Hải, hai phương nhập cùng
Thành Nam Việt, một tên chung
Loa thành mỗi tấm lòng kia
Tâm linh một hướng giặc chia được nào
Chí người hơn hẳn thành cao
Trí tâm dung hóa, giặc vào thành con
Máu nàng xuống biển nước in
Khiến trai kết ngọc như hình lệ rơi
Ngọc về ngâm nước giếng khơi
Gặp hồn Trọng Thủy muôn đời long lanh
Loa thành trải mấy phong ba
Tấm gương Trọng Thủy để mà chung soi
Còn chung huyết chủng giống nòi
Nỏ thiêng giương mũi tên ngời đồng tâm
Nhà Tần lên, Thục theo về
Ta thành Tượng quận, não nề lòng dân
Nổi lên diệt đại quân Tần
Tướng Đồ Thư phải bỏ thân rừng già
À ơi, mẹ kể chuyện rồi
Mai sau đi học, con thời suy ra
Có Dung, có Đổng, mới hòa
Mở mang, đùm bọc, đẹp ta đẹp người
A ời, con ngủ cho mau
Bàn tay mẹ sắp bạc màu thành mây
Giặc viễn chinh nào qua đây
Nghe sự tích chẳng vài giây lắng chìm?
Cái chi mà chẳng đổi dời
Còn chăng châu ngọc không lời long lanh
À ơi, cái tiếng vàng anh
Có vào giấc ngủ con – thành mơ không?