Tĩnh vật chiều – Phạm Thiên Thư
Tĩnh vật chiều êm đềm
Cuộn tròn như hoài niệm
Chiếc vung đen đậy điệm
Không kín ngọn đèn lu
Tĩnh vật chiều êm đềm
Cuộn tròn như hoài niệm
Chiếc vung đen đậy điệm
Không kín ngọn đèn lu
Hãy ngọt cho môi em
Hãy rơi cho tiếng động
Và tan cho cuộc sống
Một trái tim tình ngu
Rồi mãi đến chiều nay
Tình cờ ngồi quán nọ
Nhìn lên - Em vẫn đó
Cười soi gương... tóc bay
Ta như suối thơm lành
Trải mối tình óng mượt
Soi dáng em tha thướt
Như một làn mây bay
Yêu ta như mây trời
Thoáng qua lòng biển hận
Ta yêu người lận đận
Vì trót là đại dương
Ơi! Tiếng hát da vàng
Cho thần linh nhảy múa
Cánh huyền con ong chúa
Lạc tách hương cà phê
Thung lũng hiền như nôi
Buổi chiều hun khói biếc
Anh mò như con diệc
Ngó em tròn viền trăng
Từ một thời rất xa
Mịt mù trong dã thoại
Đêm nay ta gặp lại
Trái tim mình trong trăng
Chống cằm ngồi ngó lung linh
Nhành sen thiêm thiếp bên mình lả hương
Não nùng dài ngón tơ sương
Cánh con bướm trắng bên tường chập bay
Sương mù dần tan ra
Thị trấn hồng như mộng
Xanh rừng tùng âm động
Ngân một bản tình xa