Khói tím – Phạm Thiên Thư
Mắt nàng như con quay
Xoáy mãi vùng tưởng tượng
Ta trở về khật khưỡng
Buồn toa tàu đêm than
Mắt nàng như con quay
Xoáy mãi vùng tưởng tượng
Ta trở về khật khưỡng
Buồn toa tàu đêm than
Ta muốn kiệu trăng về
Lưu nàng trong viện sách
Ta ganh chàng Lý Bạch
Nhảy ôm nàng khoả thân
Chiều Tây phương như son
In gác chuông chùa mục
Tiếng chuông vàng hoa bụt
Trầm mặc ngàn núi non
Tóc em dòng sông nhung
Tay em mười cánh bạc
Bắc con cầu thơ nhạc
Đưa hồn ta năm cung
Người mẹ như chiêm bao
Nhìn con cười xán lạn
Chợt bước chân loạng choạng
Vấp nụ cười con thơ
Cánh cửa đời mở ra
Thả chim vờn như khói
Có mặt trời chói lọi
Trên non thành tổ hương
Mắt em giương nhẹ cánh cung huyền
Buông một tia nhìn ngập trái tim
Đôi cánh anh tưởng làn gió lớn
Rụng bên đồi trải tím hoa sim
Hiu hắt ngọn đèn thần
Sáng cõi hồn châu Á
Em nồng nàn mùa hạ
Ta bên đường phân vân
Nơi trái tim yêu nước
Hẳn vương vấn câu hò
Nỗi sầu thành sức mạnh
Xanh mướt điệu hò ơ
Hạt nước bao ngày ẩn cõi mây
Sớm nay reo múa mảnh sân này
Vui mừng họp bạn xuôi về biển
Tay nắm tay thành một chuỗi dây