Nghiêng nghiêng – Phạm Thiên Thư
Ngồi nghiêng dõi từng bước chân
Khi xa tim tím, khi gần xanh xao
Mái chèo gác đỉnh trời cao
Cong mui che kín chiêm bao một thời
Ngồi nghiêng dõi từng bước chân
Khi xa tim tím, khi gần xanh xao
Mái chèo gác đỉnh trời cao
Cong mui che kín chiêm bao một thời
Đi kiếm hoài dấu chân
Hè phố rêu biền biệt
Làn tóc em chảy miết
Đưa ta vào biển xuân
Em bay là chuyện của em bay
Bâng khuâng là của trái tim này
Chút lãng mạn ấy mà muôn thuở
Cần chi là thơm một ngón tay
Con cầu tươi nắng đào
Con cầu chìm sao mọc
Chiếc xe già lọc cọc
Đưa một đời chiêm bao
Ta bây giờ lâng lâng
Xoãi mình như ngọn suối
Nhớ con chim một buổi
Kêu bên bờ phố xanh
Sợi buồn ta cắm riêng ta
Bâng khuâng nửa mảnh trăng tà cảm thông
Mắt tình em hiện dòng sông
Chìm con thuyền nhỏ giữa mông mênh đời
Em thả xanh hồn tôi
Đôi mắt thuyền độc mộc
Tôi trở thành cái cốc
Đựng buổi chiều long lanh
Tà áo em bay khuất dặm trường
Theo tìm như bướm dõi làn hương
Tóc bay một thoáng chiều tao ngộ
Em lợp hồn ta một mái hương
Dìu nhau trong bao la
Những bước đời hữu hạn
Em nghiêng đầu lãng mạn
Trên trùng dương đôi ta
Lá rụng vườn ta vàng vườn em
Tình ta theo lá trải bên thềm
Gót hồng em có đi trên lá
Đố biết vì sao - gặp chút êm!