Nông Cống – Tố Hữu
Đồng chiêm, mùa lúa chín vàng
Xóm lều rơm hoá phố làng ngói xây
Bãi đồi xanh mướt màu cây
Ước gì Bà Triệu ngày nay lại về...
Đồng chiêm, mùa lúa chín vàng
Xóm lều rơm hoá phố làng ngói xây
Bãi đồi xanh mướt màu cây
Ước gì Bà Triệu ngày nay lại về...
Đôi bờ xanh nõn ngô đông
Chè nương, lạc bãi, lúa đồng xum xuê
Áo màu vui mắt chợ quê
Ai xa Cẩm Thuỷ, có về lại lên!
Ngạt ngào hương quế gió đưa
Mấy nàng áo lục, chợ trưa măng vàng
Có gì trong nắng thu sang
Long lanh như Áng, rừng vang tiếng cồng...
Hai nghìn năm cũ qua rồi
Sông Dâu nay đã cát bồi dòng xưa
Luy Lâu còn đó... Gió mưa
Vẫn nghe phần phật ngon cờ Trưng Vương.
Hôm nay như trở lại nhà
Xóm làng ngói mới, ruột già tình xưa
Dẫu con khi gió, khi mưa
Mùa vui đang đến, nắng trưa đồng vàng...
Sáng nay thu đẹp đất trời
Đồng mùa lúa chín như phơi hoa vàng
Phồn Xương ngói mới đỏ làng
Tưởng như ngày hội rước Hoàng tướng quân...
Một tiếng thơ rơi, ngàn lệ thấm
Vắng Anh, người bớt ấm bao nhiêu!
Thời gian ơi, nhớ chàng Xuân Diệu
Dào dạt tình dâng nhịp thuỷ triều.
Ngày vui ta lại gặp mình
Việt – Xô đôi bạn nghĩa tình yêu thân
Xa nhau muôn dặm cũng gần
Cùng nhau xây dựng mùa xuân cuộc đời.
Ngọn lửa tình yêu lớn Việt – Xô
Biển đông rạng rỡ, sáng cơ đồ
Ta nhìn ngọn lửa, cay mí mắt
Lại nhớ Lênin, nhớ Bác Hồ.
Đèn khuya Hà Nội... Trên Lăng
Một vầng trời sáng như trăng đêm rằm
Bốn nghìn năm, bốn mươi năm
Toả quanh nơi Bác đang nằm, hào quang...