Ai xui con cuốc gọi vào hè,
Cái nóng nung người, nóng nóng ghê!
Ngõ trước, vườn sau um những cỏ,
Vàng phai, thắm nhạt ngán cho huê.
Đầu cành kiếm bạn, oanh xao xác,
Trong tối đua bay, đóm lập loè.
May được nồm nam cơn gió thổi,
Đàn ta ta gảy khúc Nam nghe.

Bài thơ đã được in lần đầu trong sách Quốc văn giáo khoa thư lớp Sơ đẳng (Trần Trọng Kim, Nha học chánh Đông Dương xuất bản, lần thứ nhất năm 1927) nhưng ghi bài này là thơ cổ, có lẽ thơ thời Nguyễn chứ không phải thời cổ đại.

Thiếu Sử trong bài Ai là tác giả bài “Vào hè” đăng trên tạp chí Kiến thức ngày nay số 740, ngày 1-3-2011, mục Trà dư tử hậu (tr. 45, 46, 133), thì bài này là của Dương Bá Trạc, in trong tập thơ Nét mực tình (NXB Đông Tây, Hà Nội, 1937). Cũng theo bài viết này thì hai câu 4 và 5 của bài thơ như sau:
Hồng rơi thắm rụng tiếc cho huê.
Trên cành gọi bạn chim xao xác,
Theo Vũ Ngọc Phan (Nhà văn hiện đại, NXB Sống mới, 1959), Vào hè là một trong số những bài thơ hay của tác giả. Giọng thơ trong bài vừa nhẹ nhàng vừa thanh tao, hơi giống giọng thơ Yên Đổ.

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (1 votes, trung bình: 5,00/5)
Loading...

Để lại một bình luận