Giong ruổi quan hà lạc chúa công,
Ngọn mây non bắc mịt mù trông.
Bồng mao tạm lúc nương thân liễu,
Kinh khuyết may sau thấy mặt rồng.
Thác nghĩa đã ghi cùng sắt đá,
Sống thừa còn vẹn với non sông.
Thôi thôi nước cũ đây là hết,
Năm lạy linh tiền chứng thiếp trung.
Bà Nguyễn Thị Kim là hoàng phi của vua Lê Chiêu Thống. Khi vua bị thua quân Tây Sơn phải chạy sang Tàu, bà không theo kịp phải về ẩn náu ở thôn quê, giữ tiết trong mười mấy năm. Đến khi bà nghe tin hài cốt vua Lê đã đem về nước, bà ra lạy linh cữu rồi uống thuốc độc chết.