Hoạ Khuê phụ thán kỳ 06 – Vân Đài
Lá ngăn trước ngỏ ve rền rỉ
Sương toả đầy song gió lạnh lùng
Thảm thiết chồng con nơi đất khách
Tơ lòng đòi đoạn rối lung tung.
Lá ngăn trước ngỏ ve rền rỉ
Sương toả đầy song gió lạnh lùng
Thảm thiết chồng con nơi đất khách
Tơ lòng đòi đoạn rối lung tung.
Gối nghiêng nệm chích thân đành một
Dặm khách hồn quê bóng vẫn hai
Mẹ cách, con xa, chồng cách vợ
Cuộc đời ly biệt sống chi dài.
Tang bồng chôn chặt hồn ba thước
Cung kiếm vùi sâu chí bốn phương
Nông nỗi cáo xanh ông có thấu
Những mong khi biến lại khi thường.
Khe chê phó mặc lời chênh lệch
Hơn thiệt lo gì việc khúc nôi
Hiềm cuộc thịnh suy khôn ngoảnh mặt
Xa xa chàng thấu hỡi chàng ơi!
Đã cam nung nấu duyên vàng đá
Nỡ phụ lầm than chố lửa dầu
Bứt rứt ruột tằm khôn chắp nối
Ngẩn ngơ ngày trọn lại đêm thâu.
Giấc buớm đêm Thu hồn vất vưởng
Canh gà tháng Hạ dạ chon von
Tình kia cảnh đà bao nổi
Khô héo mình ve lắm mỏi mòn.
Sông sâu cá lặn
Cánh nhạn bên trời
Ngày xanh thấm thoát xuân xanh chóng
Non nước vơi đầy có thế thôi
Cho nhẹ mối hận
Cho khuây nỗi buồn
Thày, chưa tròn phận
Thơ, chẳng nên hồn.
Lòng soi mơ ước, trào dông bể
Dạ cháy mưu toan, ngút lửa thành
Thắng, bại, anh hùng, không cứ luận
Mỹ Lương một trận, tử mà sinh!
Chỉ thêm lời ghi chú
Vần thơ xưa, thơ nay
Thuỷ chung một lòng cũ
Dù vui buồn đổi thay.