Mộ Bằng Phi – Quách Tấn
Rêu xanh nhàu nhọ nếp tàn y
Duyên nhạt vàng son áng ngự thi
Nỡ để nghìn sau thương nhớ quạnh
Nối dài tơ liễu bóng tà huy
Rêu xanh nhàu nhọ nếp tàn y
Duyên nhạt vàng son áng ngự thi
Nỡ để nghìn sau thương nhớ quạnh
Nối dài tơ liễu bóng tà huy
Ngọt ngào xuân rụng móc
Cam chuối đượm tình quê
Tựa cửa chờ trăng mọc
Muôn xa lòng ghé về.
Nghiêng nghiêng giàn nắng hạ
Hoa mướp trải huỳnh kim
Nương trưa vòng võng lá
Âu yếm tình đôi chim.
Mong ấm lòng tri kỷ
Xa xôi trời cố hương
Màu quê thân áo vải
Gói ghém niềm yêu đương.
Hẹn hò chín chục xuân chưa đến
Gắn bó ba sinh đá nỡ mòn
Một tiếng chim chiều kêu trước giậu
Mai già nở lạnh bóng trăng non.
Thân trải vòng hoa giáp
Lòng thơ quên tuổi già
Mái đời đeo thói bạc
Ghi dấu thời gian qua.
Hoa quỳnh sống nửa đêm
Hoa phù dung một buổi
Nghìn trước tiếp nghìn sau
Mắt nhìn nhau một tối.
Khi mong Em chẳng đến
Em đến lúc không mong
Hiu hắt rừng trăng xế
Hoa nhen ánh lửa hồng.
Bước đường danh lợi càng thêm bận
Cái kiếp văn chương chửa phỉ nguyền
Hiu hắt rừng thông cơn gió thoảng
Biết ai mà ngỏ nỗi hàn huyên?
Giũ áo vào hư không
Nghìn xưa phai nét chữ
Song khuya ngọn sáp hồng
Giọt ứa dòng tâm sự.