Giấc sen – Quách Tấn
Cánh sen từ độ ướp bên lòng
Hương rủ xuân về mộng ấm song
Trong giấc đêm qua ngờ tỉnh mộng
Đương sương dậy tiễn nguyệt thơ phòng
Cánh sen từ độ ướp bên lòng
Hương rủ xuân về mộng ấm song
Trong giấc đêm qua ngờ tỉnh mộng
Đương sương dậy tiễn nguyệt thơ phòng
Từ mối tương tri vướng ruột tằm
Tình chung mây ráng phút mười năm
Đêm qua gối mộng tràn thương nhớ
Thấm tận lòng nhau hiện đến thăm
Lặng lẽ cây sương trở gió ngàn
Trăng tà đôi giọt rụng lang can
Chùa xa riêng cảm đêm thu quạnh
Vần kệ ngân đưa giấc mộng tàn
Mộng bén vào thơ hương phấn sanh
Ngọc Chân khôn đến mộng không thành
Nửa đời giấy trắng chưa in mộng
Biết có nghìn thu mái tóc xanh
Mây biếc đồng quê xuân tới đó
Cỏ thơm người cũ mộng tìm đâu
Đãi đưa hoa nở vần cô hứng
Lặng lẽ sông khơi mạch viễn sầu
Hương trà chưa cạn chén hàn ôn
Thuyền đã buông theo tiếng sóng dồn
Ngắm vọi mây thu ùn mặt biển
Gác chuông thành cổ động hoàng hôn
Chợ lấp mặt đầm xưa
Tưng bừng lợi sớm trưa
Đêm trăng đồi miếu cũ
Buồn lịm tiếng chuông đưa.
Sân hoa phay pháy mưa hoàng cúc
Thuyền cỏ hiu hiu gió bích đầm
Nâng chén hương pha trà độc ẩm
Lặng nhìn thu cảnh ửng thu tâm
Hồng hạnh đêm qua nở mỹ miều
Tình riêng mây nước những đìu hiu
Đêm nay lòng muốn vui theo cảnh
Sương lá rừng phong gió rụng nhiều
Mượn lược nường trăng soi chải tóc,
Khai tình chị gió lá đề thơ.
Bồng lai một giấc muôn năm cũ,
Mơ ước chi cho bướm phỉnh phờ