Chuông khuya – Quách Tấn
Từng giọt châu rơi mắt mẹ hiền
Mừng con lưu lạc trở đoàn viên
Neo thu bến tạnh thuyền sương sóng
In bóng chùa xưa trăng nửa hiên
Từng giọt châu rơi mắt mẹ hiền
Mừng con lưu lạc trở đoàn viên
Neo thu bến tạnh thuyền sương sóng
In bóng chùa xưa trăng nửa hiên
Cầu cao mấy lượt bước vân du
Dừng hỏi thăm xuân lạnh sóng mù
Tiếng địch chẳng theo thuyền đổi bến
Nghiêng tai đồng vọng nước non thu
Rào keo lá xanh mướt
Sân mận cành khẳng khiu
Mừng khách làng thơ đến
Thềm vang tiếng sẻ kêu.
Thanh thanh lài nở ngọc
Trà thấm vị bình minh
Đảy chén màu thu lọc
Mây trôi dòng thuỷ tinh.
Cành sương thơm sắc lá
Nắng đọng lòng chim ca
Nghìn trước thu dương trái
Nghìn sau xuân đã hoa.
Quán trọ màn sương đắp nhớ nhung
Nằm nghe thu nguyệt khóc thu trùng
Cảnh đâu nghìn dặm in bên gối
Tuyết rụng hồn mai nửa trắng bông...
Ngày đêm dài dặc dặc,
Trời đất tối thui thui.
Lạnh lùng trong ấm áp,
Gần gũi hoá xa xôi.
Đôi hồ thu ngậm biếc
Thăm thẳm bóng trời xưa
Cánh bướm bờ hương động
Hàng dương giọt nắng trưa.
Thân thích khó nhờ, sơ khó cậy,
Ruộng nương thì có, lúa thì không!
Ngày mùa đành vẫn ăn cơm ghé,
Cha nhịn con ăn vợ nhịn chồng.
Từ độ phòng thơ khép cánh mây
Non xanh lẻ bóng vóc thu gầy
Gió mưa đã tạnh niềm chia cách
Xa gửi buồn thương sương lá bay