Bồi hồi ngọn bấc – Quách Tấn
Chia đôi trời nước một nương dâu
Ngõ gió vườn sương trăng bạn bầu
Tìm bóng người thương trang sách cổ
Bồi hồi ngọn bấc trắng đêm thâu
Chia đôi trời nước một nương dâu
Ngõ gió vườn sương trăng bạn bầu
Tìm bóng người thương trang sách cổ
Bồi hồi ngọn bấc trắng đêm thâu
Tiệc mãn lầu ca lạnh ánh sương
Bâng khuâng tay ngọc xếp nghê thường
Ra về chớ tiếc đêm xuân lụn
Vườn cũ nghìn hoa đợi bóng dương
Trăng gió cũng trần ai
Năm canh ngõ trúc cài
Hoa đèn xanh án kệ
Hương thoáng dặm hoàng mai.
Được quyền sống nhung lụa
Nghĩ gì thân gió sương
Riêng ai tình đất nước
Âm thầm dâng máu xương.
Bồi hồi trăng nước say cơn mộng,
Thao thức cầm thi lạnh ải sương.
Thoảng cánh buồm mây nương ráng lại,
Lòng thu vời vợi sóng tiêu tương.
Tiếng dế trùm đêm quạnh
Vườn dừa ngưng ánh sao
Bên đèn trang sách cổ
Lành lạnh sắc chiêm bao.
Bến lạ thu bay lá rợp đường
Khôn tìm giấc mộng ẩn canh sương
Tờ thơ gió lật trăng bên gối
Giếng ngọt vườn quê khởi nhớ thương
Lặng xem giàn phí thuỷ
Lần trải nắng huỳnh kim
Lòng không phân chân nguỵ
Ngàn xa đôi tiếng chim.
Ao phù dung rụng thắm
Nước gợn vòng âm thanh
Nhớ nhau ngoài vạn dặm
Chiều xuống biếc long lanh.
Năm xưa trăng đọng bến thuỳ dương
Nhịp phách mưa sa lạnh má hường
Bến cũ thuyền neo ty trúc vắng
Lòng sông trăng lặn nước đầy sương