Hai câu – Tế Hanh
Ở trên còn có tình thương
Đời là cô đảo, trùng dương là tình.
Ở trên còn có tình thương
Đời là cô đảo, trùng dương là tình.
Xưa nay đời chiến sĩ
Chết thấy mặt là may
Nhân gian vòng khổ luỵ
Đem vận mệnh làm khuây.
Vườn rộng tiếng chim thưa
Bướm vàng say nắng trưa
Chờn vờn chân muốn đậu
Vòi mướp gió đong đưa.
Quốc nạn đành chung chịu
Gia tình xiết nói năng
Đêm liền đêm biếng ngủ
Án sách ngọn hàn đăng.
Không nói, lòng đau khổ
Nói, không nói được gì
Canh tàn nằm nuốt lệ
Thời loạn kiếp nam nhi.
Mừng tre già măng mọc
Ai ngờ tre khóc măng
Nuốt lệ nhìn di ảnh
Đêm hè cơn gió băng.
Thương con không dám khóc
Sợ rắc thêm đau buồn
Ôm sách nằm chăm đọc
Âm thầm giọt lệ tuôn.
Rằng vì dân vì nước
Nói ra thêm não nề
Sụt sùi đêm trở lạnh
Giọt lệ đắng tình quê.
Bờ ao cộng cỏ chí
Lả lướt ngọn nồm đưa
Con chuồn chuồn điểm nước
Mong dừng chân nghỉ trưa.
Ngần ngại gió mưa chim ẩn bóng,
Quây quần mây khói liễu riêng xuân.
Ðêm như dài lắm... người Vân Hớn,
Trong giấc thăm nhau được mấy lần.