Tuy Hoà – Quách Tấn
Sông Đà mây nước trôi ngày tháng
Chia biệt còn lưu mấy nhịp cầu
Dưới nguyệt đi về thương bóng lẻ
Ngùi ngùi non Nhạn gió đưa thu
Sông Đà mây nước trôi ngày tháng
Chia biệt còn lưu mấy nhịp cầu
Dưới nguyệt đi về thương bóng lẻ
Ngùi ngùi non Nhạn gió đưa thu
Hương trà pha lẫn hương trầm thoảng
Tiếng dế hoà ăn tiếng địch xa.
Lẳng lặng thâu đêm người đối cảnh,
Hồn tan theo mộng tứ theo thơ.
Lặng lẽ mây trôi làn viễn vọng.
Ngập ngừng sương úa giọt hoàng hôn.
Trăng non một mảnh tình lưu luyến...
Người có như trăng khuyết để tròn?
Sương lá vọng lời kinh
Thương thân ai thân mình
Sụt sùi hoa khế rụng
Đêm rựng ánh bình minh.
Từ buổi thuyền đưa khách thuận dằm
Trông chừng bến cũ biệt mù tăm...!
Cảm thương chiếc lá bay theo gió
Riêng nhớ tình xưa ghé đến thăm.
Nến lụn phòng thơ bóng mỹ nhân
Trăng treo đĩa ngọc lộ toàn chân
Theo làn gió quyến hương vườn mận
Phảng phất tiền thân thoáng hậu thân
Xưa tiễn thu đi chiếc lá hồng
Nay thu về với bóng trăng trong
Sương qua hoa biết tình thu trượng
Mượn gió đưa hương ấp ủ lòng
Án bút nở vân hài
Bình minh xuân láng lai
Sáo đâu ngoài vạn dặm
Tình đọng giấc Liêu trai.
Thương hoa không nở hái
Hoa rụng lòng thêm thương
Vén cỏ chiêu hồn lại
Ngàn xanh hiu gió sương.
Bờ nghiêng lau lách bước sương lồng
Trăng muộn màng canh lánh mặt sông
Đời nửa khói mây chìm bóng mộng
Gọi đò một tiếng lạnh hư không