Dưới liễu chờ xuân – Quách Tấn
Thân gầy với nguyệt bao phân nữa?
Tóc rụng theo sương mấy lớp rồi!
Giòng cũ Ngân Hà sâu bến đợi,
Muốn đem sầu gởi nước trôi xuôi...
Thân gầy với nguyệt bao phân nữa?
Tóc rụng theo sương mấy lớp rồi!
Giòng cũ Ngân Hà sâu bến đợi,
Muốn đem sầu gởi nước trôi xuôi...
Hiên mận dừng tay bút
Chiều rơi chiếc lá khô
Ngõ ngoài xe ngựa vắng
Xóng xánh nước hồ thu.
Dẫu chẳng yêu nhau cũng vợ chồng
Nỡ đem tình gởi khách bên sông
Muôn vàn ngửa khấn vầng trăng xế
Chớ để song khuya ngọn gió lồng
Hồ im vẻ ngọc mơ duyên lá,
Sân vén rèm hoa đón ý xuân.
Muôn dặm gió về say lảo đảo,
Cành hương chợt tỉnh ngát hương lân.
Mới hăm bảy tuổi trời
Đã ra ngoài thiên cổ
Không hệ luỵ trên đời
Muôn thu tình cố thổ.
Đèn tàn bóng mộng lửa buông xanh
Mưa tạnh thềm hương nguyệt trắng mành
Chuyện mấy trăm năm bừng tỉnh dậy
Thương lòng bạch diện khóc thương sinh
Đèn khuya buông dịu ánh hồng sa
Nằm hỏi thăm nhau chuyện cửa nhà
Đơn chiếc lòng thu thân quán trọ
Bùi ngùi giọt lệ khóc cầm ca
Từng trận hoa vàng nép gió tây
Đìu hiu bến lục khói thu xây
Người ba xuân trước phong thanh vắng
Cửa sổ nhìn sương bóng trúc gầy
Châu thân trùm phỉ thuý
Đôi mắt ngời kim cương
Mộng ập trời xanh thẳm
Trên nhành cửu lý hương.
Mười phương tin tức mây hờ hững,
Ba kiếp văn chương bút ngại ngùng!
Bạn tác ví thương tình gặp gỡ,
Ðừng đem mây ráng đọ nghi dung.