Tặng Hà Minh Đức
Có một ngày xuân em còn nhớ?
Mười lăm mười sáu tuổi hoa niên
Ta đi tha thẩn, đường quê vắng
Mía, mía bao vây, mía khắp miền
Mê mải chuyện trò, khi dừng bước
Ngẩn ngơ con bóng quấn tròn chân
Ngày đã đứng trưa, cùng khát nước
Em gác, anh lùng bẻ mía ăn
Khúc mía mượt mà và ngọt mát
Răng anh rắn chắc tước giùm em
Mía cứa môi anh, em hoảng hốt
Đưa tay lau miệng… bàn tay êm…
– Câu chuyện ngây thơ tự thuở nào
Bây giờ nhớ lại ngỡ chiêm bao
Ơi cô bạn nhỏ đâu rồi nhỉ?
Chỉ thấy trong tôi mía xạc xào…
1985