Anh Bắc, tôi Nam
Chúng ta gặp nhau
Khi hoà bình vừa mới đến
Lòng tôi như chiếc tàu
Trong lòng anh cập bến
Hai đứa thân nhau
Trong tấm lòng miền Bắc
Thương miền Nam, tình ruột thịt thiêng liêng
Những bà mẹ hiền
Trên bãi biển chờ con ra tập kết
Gió mặn lồng tóc mẹ bạc phơ phơ
Những em bé ngây thơ
Cầm tay anh cán bộ miền Nam hỏi nhỏ:
“Anh đi tàu sóng gió, mệt nhiều không?”
Chúng ta đi
Giữa non sông miền Bắc
Sáng tương lai, rộn rã những công trường
Chuyến xe chạy phăng phăng trên đường sắt
Nước tuôn về đồng lúa lại thêm xanh
Tôi nắm tay anh:
“Càng nghĩ đến miền Nam
Miền Bắc càng say sưa kiến thiết
Hàng cây xuân xanh biếc
Lá rung rinh như đón gió quê tôi”
Anh ngó về hướng Nam
Đôi mắt sáng ngời:
“Quê đồng chí sẽ không còn bóng giặc
Nay ta đi trong gió vui miền Bắc
Nắng miền Nam rực rỡ đợi ta sau”
Chúng ta nhìn nhau
Hai bàn tay siết chặt
Như đất nước chúng ta không thể nào chia cắt
Bắc Nam máu chảy một dòng
2-55