Đõ mật – Yến Lan
Trẻ lánh, già xa, tàu giặc bay
Đầy vườn hoa nở chẳng ai hay
Bầy ong chẳng phụ công trồng xới
Trên án thư vun đõ mật đầy
Trẻ lánh, già xa, tàu giặc bay
Đầy vườn hoa nở chẳng ai hay
Bầy ong chẳng phụ công trồng xới
Trên án thư vun đõ mật đầy
Một bóng ra vào ngõ hẻm đêm đêm
Người trên gác luôn xì xào chỉ trỏ
Nào biết ai kia từ đại lộ đi tìm
Niềm hạnh phúc chưa đặt thành tên phố
Máy nổ tắt rồi đèn cũng tắt
Phên thưa, nhà trống tắc kè kêu
Đám mây ngoài núi sà lưng đỉnh
Trong núi tình tang nước suối reo
Xôi vò sạch vỏ vắt tròn tay
Mến khách thường xuyên xới đĩa đầy
Sợ bữa anh về không gặp chợ
Cả làng khó kiếm bữa cơm chay
Gò rộng bờ nghiêng gió thổi dài
Lửa than lò đúc kết vành đai
Chuông dồn xuống hướng sao lờ lạt
Thức giấc canh ba thắp lửa chài
Trăng đọng đầy tâm sự của ai qua
Đang nhuộm biếc cả một giàn thiên lý
Anh sẽ nói với em những gì đang nghĩ
Cho khu vườn này nắng hạn trổ hoa
Cửa kín không hay ngoài tạnh mưa
Phố phường tấp nập gánh gồng đưa
Đêm qua ai biết chồi mai lạnh
Mới hiểu người già ngủ dậy trưa
Nhà kín dơi về ở
Tiết ra dạ kim sa
Chó nằm canh ngõ Kiệt
Sủa rơi còm sao sa
Hoa vông nở đỏ gọi vông vang
Sắc của hoa thành một tiếng ngân
Em hái tiễn anh lên tuyến Bắc
Đêm mai cuối tháng hết tuần trăng
Sấm sét gầm vang đánh tốc cây
Trận đau trời đất xé tan mây
Thiên nhiên vần vũ bao đau đớn
Không ướt chùm lông cổ vịt gầy