Thị – Yến Lan

Điệu hò ấm lại nước sông Côn
Vục uống nao nao cả ngọn nguồn.
Từ thuở bà ru từng đã thấm
Vào sâu rễ thị, vị yêu thương

0 Bình luận

Thầy tôi – Yến Lan

Thầy tôi khép nhẹ hai bìa sách.
Như lấp đường lên vọng hải đài.
Sợ gió nghìn phương đừa mộng tới.
Treo sầu hải giác nhớ thiên nhai...

0 Bình luận