Cảnh đâu – Quách Tấn
Quán trọ màn sương đắp nhớ nhung
Nằm nghe thu nguyệt khóc thu trùng
Cảnh đâu nghìn dặm in bên gối
Tuyết rụng hồn mai nửa trắng bông...
Quán trọ màn sương đắp nhớ nhung
Nằm nghe thu nguyệt khóc thu trùng
Cảnh đâu nghìn dặm in bên gối
Tuyết rụng hồn mai nửa trắng bông...
Ngày đêm dài dặc dặc,
Trời đất tối thui thui.
Lạnh lùng trong ấm áp,
Gần gũi hoá xa xôi.
Đôi hồ thu ngậm biếc
Thăm thẳm bóng trời xưa
Cánh bướm bờ hương động
Hàng dương giọt nắng trưa.
Thân thích khó nhờ, sơ khó cậy,
Ruộng nương thì có, lúa thì không!
Ngày mùa đành vẫn ăn cơm ghé,
Cha nhịn con ăn vợ nhịn chồng.
Từ độ phòng thơ khép cánh mây
Non xanh lẻ bóng vóc thu gầy
Gió mưa đã tạnh niềm chia cách
Xa gửi buồn thương sương lá bay
Chia đôi trời nước một nương dâu
Ngõ gió vườn sương trăng bạn bầu
Tìm bóng người thương trang sách cổ
Bồi hồi ngọn bấc trắng đêm thâu
Tiệc mãn lầu ca lạnh ánh sương
Bâng khuâng tay ngọc xếp nghê thường
Ra về chớ tiếc đêm xuân lụn
Vườn cũ nghìn hoa đợi bóng dương
Trăng gió cũng trần ai
Năm canh ngõ trúc cài
Hoa đèn xanh án kệ
Hương thoáng dặm hoàng mai.
Được quyền sống nhung lụa
Nghĩ gì thân gió sương
Riêng ai tình đất nước
Âm thầm dâng máu xương.
Bồi hồi trăng nước say cơn mộng,
Thao thức cầm thi lạnh ải sương.
Thoảng cánh buồm mây nương ráng lại,
Lòng thu vời vợi sóng tiêu tương.