Bóng khuya – Quách Tấn
Tiếng dế trùm đêm quạnh
Vườn dừa ngưng ánh sao
Bên đèn trang sách cổ
Lành lạnh sắc chiêm bao.
Tiếng dế trùm đêm quạnh
Vườn dừa ngưng ánh sao
Bên đèn trang sách cổ
Lành lạnh sắc chiêm bao.
Bến lạ thu bay lá rợp đường
Khôn tìm giấc mộng ẩn canh sương
Tờ thơ gió lật trăng bên gối
Giếng ngọt vườn quê khởi nhớ thương
Lặng xem giàn phí thuỷ
Lần trải nắng huỳnh kim
Lòng không phân chân nguỵ
Ngàn xa đôi tiếng chim.
Ao phù dung rụng thắm
Nước gợn vòng âm thanh
Nhớ nhau ngoài vạn dặm
Chiều xuống biếc long lanh.
Năm xưa trăng đọng bến thuỳ dương
Nhịp phách mưa sa lạnh má hường
Bến cũ thuyền neo ty trúc vắng
Lòng sông trăng lặn nước đầy sương
Ngoài mây cánh nhạn quyến dương tà
Đất lữ thu về cúc chửa hoa
Toan khép lòng quê bên gác mộng
Lửa chài lại thoáng bến sương sa
Ba ngả sông mờ trăng nửa gương
Đôi bờ trúc lả gió muôn phương
Rau dòng suối ngọt bên kia núi
Khẽ động lòng thu... Cỏ lấp đường!
Hoa nở vần thơ nở
Hoa tàn thơ vẫn hoa
Mênh mông tờ biếc trải
Sóng dệt vần mây qua.
Ta vội vã mau chân, rảo bước
Băng lại gần làn nước trăng soi...
Nhưng ta chỉ thấy, than ôi!
Trên hồ cành liễu lả lơi in hình.
Cho nên đã bao ngày, em không muốn
Nhìn liễu xanh mơn trớn nước rung rinh,
Nhìn mây êm nơi xa xa nhẹ cuốn
Như mang qua tiếng gọi của ái tình.