Vọng Cô Tô – Quách Tấn
Hạ buồm gió lạc hướng Kinh đô
Bến Ngự đìu hiu sóng hải hồ
Theo lối chim thu về hót nguyệt
Hồi chuông Thiên Mụ vọng Cô Tô
Hạ buồm gió lạc hướng Kinh đô
Bến Ngự đìu hiu sóng hải hồ
Theo lối chim thu về hót nguyệt
Hồi chuông Thiên Mụ vọng Cô Tô
Non cao nước chảy thơ đầy túi
Gió mát trăng trong rượu nặng thuyền
Qua lại bốn mùa xuân cả bốn
Người nầy cảnh ấy hẳn nhân duyên
Gió biển tan hồn mộng
Hương ngàn dậy ý thơ
Thương tằm thương cả nhện
Bận bịu kiếp vì tơ.
Gầy guộc gió sương tùng Thế Miếu
Bẽ bàng trăng nước trúc Hương Giang
Trông vời Thiên Mụ mây man mác
Lơ lửng chuông hôm rụng tiếng vàng.
Sương vọng sầu theo nhạn hải tần
Trì trìu sắc cỏ lệ giai nhân
Gió thu ý muốn nguôi lòng khách
Tiếng địch ngàn xa thổi lại gần
Sông Đà mây nước trôi ngày tháng
Chia biệt còn lưu mấy nhịp cầu
Dưới nguyệt đi về thương bóng lẻ
Ngùi ngùi non Nhạn gió đưa thu
Hương trà pha lẫn hương trầm thoảng
Tiếng dế hoà ăn tiếng địch xa.
Lẳng lặng thâu đêm người đối cảnh,
Hồn tan theo mộng tứ theo thơ.
Lặng lẽ mây trôi làn viễn vọng.
Ngập ngừng sương úa giọt hoàng hôn.
Trăng non một mảnh tình lưu luyến...
Người có như trăng khuyết để tròn?
Sương lá vọng lời kinh
Thương thân ai thân mình
Sụt sùi hoa khế rụng
Đêm rựng ánh bình minh.
Từ buổi thuyền đưa khách thuận dằm
Trông chừng bến cũ biệt mù tăm...!
Cảm thương chiếc lá bay theo gió
Riêng nhớ tình xưa ghé đến thăm.