Tĩnh toạ – Quách Tấn
Nến lụn phòng thơ bóng mỹ nhân
Trăng treo đĩa ngọc lộ toàn chân
Theo làn gió quyến hương vườn mận
Phảng phất tiền thân thoáng hậu thân
Nến lụn phòng thơ bóng mỹ nhân
Trăng treo đĩa ngọc lộ toàn chân
Theo làn gió quyến hương vườn mận
Phảng phất tiền thân thoáng hậu thân
Xưa tiễn thu đi chiếc lá hồng
Nay thu về với bóng trăng trong
Sương qua hoa biết tình thu trượng
Mượn gió đưa hương ấp ủ lòng
Án bút nở vân hài
Bình minh xuân láng lai
Sáo đâu ngoài vạn dặm
Tình đọng giấc Liêu trai.
Thương hoa không nở hái
Hoa rụng lòng thêm thương
Vén cỏ chiêu hồn lại
Ngàn xanh hiu gió sương.
Vươn thắm tình ong mật
Nhãn lồng hoa phới mưa
Dịu dàng trang sách lật
Lòng ngọt gió hiên trưa.
Bờ nghiêng lau lách bước sương lồng
Trăng muộn màng canh lánh mặt sông
Đời nửa khói mây chìm bóng mộng
Gọi đò một tiếng lạnh hư không
Sân không còn bóng mận
Buồn ngập ánh trăng thanh
Bàng hoàng song chợp mộng
Tình vọng lá ru oanh.
Xe rồng mây áng nẻo Khiêm Cung
Lạnh lẽo đài câu lá rụng hồng
Thương chị phi tần nương bóng xế
Hồ thu sương động ngấn hoa dung
Từng trận mưa mau lạnh gió rèm
Đèn tàn soi muộn nối dài thêm
Tình mong tri kỷ muôn xa lại
Chung gối nằm nghe nước giọt thềm
Đời chia sương nắng chín năm qua
Vườn cũ thêm thương khóm mận già
Ba nhánh tình thâm tâm sự gửi
Không vì ly cách phụ phàng hoa