Giếng vườn hôm ấy không còn mạch
Nàng kéo gàu lên thấy nhẹ không
Từng đoạn đường xa cây trụi lá
Đôi bờ sông nhỏ một lòng sông
Ôi, vắt sao ra mấy nước trào
Lòng tôi cũng vậy – cạn từ lâu
(Nửa vì em, tưới cây tình ái
Một nửa, hoà chung suối bạn bầu)
Từ ấy quyên ca giọng khác thường
Ngõ ngoài cỏ rấp dế kêu sương
Bóng nàng tất tưởi qua truông cát
Gánh nước làng trên khắp nẻo đường.
(1937)