Đêm ấy.
Đêm mồng một
Tháng Năm.
Sao đã cháy đàng Đông.
Chiếc xe goòng lên dốc.
Chiếc xe goòng ở đây còn lên dốc.
Đoàn đẩy xe hì hục bên nhau-
Vân canh dài cánh rừng sâu.
Khói bom còn khét trên đầu ngọn cây.
Goòng đã bật lửa đường rây.
Quả tim bọc sắt chở đầy quân tương.
Xa xa đôi bếp nhà sàn.
Dụi con mắt đỏ vẹt ngàn nhìn theo.
Dọc rừng núi cheo leo.
Người đi vào đêm vắng
Nghĩ đến giờ chiến thắng,
Lòng họ sáng hơn rằm
Đón chào Mồng một tháng Năm,
Người ra mặt trận áo đầm hơi sương,
Lòng đài theo bóng quế hương.
Bàn tay lao động cản đường chiến tranh.
*
Hôm nay trong hoà bình,
Giữa thủ đô Hà Nội,
Một đoàn tàu quyện khói,
Mùa xuân trổi dậy từng toa.
Cửa gương cô gái ôm hoa.
Mắt xanh Tây -Bắc áo pha màu chàm.
Ngày mai Mồng một tháng Năm.
Người mang hương núi về thăm phố phường.
Còi vui dóng dả bạn đường.
Còn như thấy chuyến chuyến goòng năm xa.
Vẫn bao người ấy chân đưa
Trong đêm quê cũ gió mưa rạt rào.
Mắt còn thắp cháy thay sao,
Trên môi mùi vị gian lao lại nồng,
Quanh co xuyên ngách “thành đồng”,
Ngực căng gió bấc trong lòng cờ bay.
*
Họ đi, ánh lửa đường rây.
Trò canh sáng giữa mắt này đêm đêm.