Phá Tam Giang – Thượng Tân Thị
Có tiếng nơi đây là ổ cướp,
Không nghe chốn ấy lập đồn quân.
Rào xây ngang dọc bao quanh khắp,
Chài lưới người ta cũng rộn ràng.
Có tiếng nơi đây là ổ cướp,
Không nghe chốn ấy lập đồn quân.
Rào xây ngang dọc bao quanh khắp,
Chài lưới người ta cũng rộn ràng.
Chỗ có đáng đến hãy sẽ đến;
Người không nên ở thì đừng nên.
Sao cho mọi vẻ vuông tròn, ơn cùng muôn kiếp;
Để được bõ công nung đúc, tiếng vẫn như nguyên.
Nước tổ bao giờ mây vạch ngút
Quê cha có thuở ngọn thêm ngành
Dặn lòng tiết vững như tòng bá
Chứng với trên đầu thẳm thẳm xanh
Ngàn dậm đình dài thân khách lạ
Bốn bề làng khác bạn người dưng
Anh em đưa tiễn hôm nay ấy
Xin nhớ năm sau rót chén mừng
Làm bức "Phiên hàn" nơi đế khuyết
Dựng bia "Danh thắng" chốn thần kinh
Trên cao ngó xuống hình tranh vẽ
Trời khéo vun bồi cuộc đất linh
Trót thương cuộc thế dông mưa tạt
Chi kể thân người gió bụi chen
Lần lựa thử coi chừng khí số
Hoạ là máy tạo nới long then
Lắc chuyển làm cho người mất sắc
Quay lia chẳng khác kẻ lên đồng
Lòng ta trung tín trời kiêng nể
Lựa phải cầu may vái cá ông
Nhơn nhóm "dĩ văn" liền "dĩ hữu",
Nghĩa đem "Đồng Khí" tạc "Đồng Thinh".
Vài lời nhắn nhủ trang anh tuấn,
Liên lạc gây nên mối cảm tình.
Theo gót người xưa đi trước mắt,
Đưa chân em trẻ bước sau mình.
Khe chê những tiếng mang chi đó,
Miễn xúm ruồng cho khỏi lấp tranh.
Cung đàn dây giãn khi lên xuống,
Sức ngựa đường xa bước thấp cao.
Phận hủ từ đây mong mỏi lắm,
Có chi chút ít để về sau.