Con ôi! Ruột mẹ ngướu như tương.
Bảy nổi ba chìm rất thảm thương.
Khô héo lá gan cây đảnh Ngự.
Đầy vơi giọt lệ nước sông Hương.
Quê người đành gởi thân trăm tuổi.
Cuộc thế mong gì nợ bốn phương.
Mẹ cũng trông mau rồi một kiếp.
Để cho vẹn vẽ mối cang thường.
Viết ở Ba Kè tháng 5 năm 1919 dương lịch.
Chú thích của chính tác giả.