Đi trong đoạ đày
Đi trong đói rách
Hàng trăm năm nay
Đi đêm đi ngày
Phá từng bức vách
Chặt từng mắt xích
Máu đổ lòng đau
Chúng ta tìm nhau
Chẳng làm kẻ hành hương tìm về đất thánh
Chân lê nản theo đường dây số mệnh
Chúng ta đi phá bỏ những xiềng gông
Gieo tự do xuống từng mỗi cánh đồng
Ta đi tìm nhau qua cao nguyên tuyết quất
Qua lửa hoả diệm sơn, qua cát nung sa mạc
Qua những bể sâu bão tố thổi bùng
Tìm nhau – tìm nhau
Trời đất chuyển rung
Đế quốc Mỹ cố rải chân bạch tuộc
Buộc cẳng quấn lưng ngăn ta từng bước
Nhưng chúng ta càng vững gót hiên ngang
Theo ánh sao cách mạng chiếu trên đàng
Cuộn chặt căm thù
đi – thành sức mạnh
Chúng ta gieo những đồng gieo nối cánh
Giặc Mỹ còn mong bịt lại những chân trời
Với thi hài từng mảnh đất lẻ loi
Không
Đây Cu-ba, quặng nung thành thép cứng
Cùng châu Mỹ La-tinh trước phong ba giữ vững
Đây An-giê-ri, cát thành khối thuỷ tinh
Cùng Châu Phi, sấm sét chẳng co mình
Đây…
Dù tới tấp dưới trời Đông Nam Á
Rốc-két Mỹ hằng ngày bắn phá
Trên miền Nam của đất nước Việt-Nam
Lê Mỹ cắm vào họng sữa trẻ em
Răng Mỹ nhai giòn mũi tai người sống
Đầu óc Mỹ muốn chiến tranh mở rộng
Phản lực lao ra miền Bắc giữa xây trồng
Nhưng miền Nam đã đắp vững thành đồng
Ấp bắc – Biên Hoà lùa Mỹ vào vực thẳm
Và miền Bắc, loạt súng đầu ngày 5 tháng 8
Vặt cánh quân thù chôn xuống đất đen
Đây, Việt Nam, muôn trượng lửa bùng lên
Cùng Châu Á đốt quân thù thành tro bụi
Và tất cả đang tiến về Hà Nội
Với sức tiềm tàng của Hy-mã-lạp-sơn
Của Xa-ha-ra, của A-ma-dôn
Của đất Lưỡng-hà, của bãi bờ quần đảo
Một sức mạnh vô cùng hùng hậu
Chưa lúc dừng, chỉ biết có xung phong
Không, không, không – Hỡi đế quốc Mỹ!
Không, không
Chúng tao chẳng lẻ loi, chúng tao thành
Mặt trận
Chúng tao đến cùng Việt-Nam chiến thắng