Những nụ hoa mưa tàn cửa trước
Hương trầm sợ tối quấn song sau
Điện thờ vắng vẻ, hương dăm đóm
Cháy nửa phần cây tắt đã lâu
Trời nặng đưa về những ý đông
Nặng nề như buổi tiệc mong chồng
Mà bao thiếu phụ sầu ly biệt
Cất kỷ vào rương những áo hồng
Đêm qua gió lạnh ở muôn mồ
Bay lạc về đây với ý thơ
Em tưởng bao màu son sắc ấy
Đường tàn chầm chậm với ngây thơ
Cho nên em có tránh yêu đương
Không đọc vần thơ của đoạn trường
Em thả giọng cười trong gió sớm
Tươi ròn như những mảnh kim cương