Chiều giát vàng mé núi
Gió lặng và trời thanh
Đầu mương le lói vài hoa chuối
Vẳng tiếng rìu xa đẵn nắng hanh.
Người chăn ngựa ngồi trên gọp đá
Bóng đổ tràn lòng thung
Tiếng sáo hãy còn vương trong lá
Sương từ chân núi dâng.
Ngựa hồng đang mê cỏ
Nung núc đùi tròn căng ráng đỏ
Ngựa bạch muốn trèo cao
Gáy rũ chòm lông xoắn móc câu.
Ngựa ô, ngựa ô chừng háu đá
Ghếch cổ ngựa kim lên đọ má
Người chăn đào gậy đếm quanh đàn
Ánh lự hào trong mắt chứa chan,
Có lẽ giờ này cô Thái trẻ
Hẳn bận cắt nhau con tía đẻ
Ngày mai tiên tràng cò nhung tơ
Thêm chú ngựa con lần bước nhẹ.
Người chăn ngoảnh nhìn về phía dưới
Dẫy bếp nông trường đang toả khói
Thóc cho ngụa giống chắc đang quây
Cỏ trữ mùa đông xe đã đầy
Bỗng hiện lên sườn núi
Những tay áo xắn cao
Những mái đầu tết vội
Chuồng hố vang tiếng cào
Tàu máng nồng hơi rạ
Anh em đôi ấy thường bảo nhau
Chỉ có ngời chăn là vất vả.
Nhưng anh, anh chi lắc đầu
Việc chăn đắt nhất phần nhàn hạ.
Tiếng trúc rài véo von
Anh bòn mỏi anh qua sáu lỗ tròn
Thảo nguyên như mới theo tầm sáo
Giáp lận đèo xa một nét son.
Ngựa hồng ung dung bước
Ngạc suối reo men vào uống nước
Ngựa bạch thoắt quay đầu
Lóc cóc đằng xa tiếng mõ trâu
Ngựa Ô ngứa gáy lăn trên cỏ
Người chăn sực nhớ những con xa
Giờ dưới trung du đang kéo cộ
Hay vượt cổng trời qua
Chở hàng mậu dịch lên phiên chợ
Hay đang hí rộn đỉnh rừng già
Rời nại biên phòng về bàn vắng
Bỗng trời rãi nắng
Núi mờ dần bóng đêm
Tiếng sáo cũng dần im
Nhưng dõng dạc… hồi ba
Này tiếng tù và
Người chân đứng lên đồn hỏi lại thổi
Tiếng sừng bay lảnh lói
Tiếng sừng vòng cung
Nhu sừng Siết quanh sườn núi
Cả đàn ngựa ngước lên
Bắp thịt rung rùng chiều tím màu sim
Rồi có quảy ức nẩy
Rồi nhịp vó dập dồn cất theo tiếng hí
Cẳng hậu sài dài, bờm trán hất tung
Gáy dựng cao tia nắng rớt sau cùng
Hồng. bạch. tía, ô… thoạt sau, thoạt trước
Như lửa rượt tuyết băng, tuyết tròn lửa vút
Như mây dồn ráng ứ, ráng vọt mây tuôn
Đồi cò cuộn vồng
Cả một trên đồi nghiêng lối.
Nhìn hướng nông trường lẫn vào sương núi
Tù và buông thõng ngang hóng
Môi người chăn hãy còn nóng rực
Tiếng người chăn đồn lên phía trước
Anh khoá lại chặng đường
Ngất ngưởng trên mình con “bắc thảo”
Lại mê về quê đựơc Hậu Giang
Chở má dạo chơi vòng xe thổ mộ.
Thu 1962