Bình Định 1935 – Yến Lan
Hoa tư tưởng phân thân chìu gió trải,
Trời hoa tiên, hồ hải nói lrong tâm.
Ôi Bình Định, sao nằm trong mãi mãi
Đĩa dầu vơi, tim cháy ngọn âm âm... ?
Hoa tư tưởng phân thân chìu gió trải,
Trời hoa tiên, hồ hải nói lrong tâm.
Ôi Bình Định, sao nằm trong mãi mãi
Đĩa dầu vơi, tim cháy ngọn âm âm... ?
Nơi công sự đào xuyên lòng đất
Nơi sườn non khẩu pháo đến kê nòng
Nơi hộp mìn nổ dậy tiếng xung phong
Gót đạp đầu thù, gông xiềng thác mở
Bởi điệu tâm hồn, nhịp ái ân
Đêm đêm chờ đến để mong dâng
Tôi yêu trăng quá, mê trăng quá
Như má yêu môi đến đến gần.
Ông lão vẫn say trăng, đầu gối sách,
Để thuyền hồn bơi khỏi bến My Lăng.
Tiếng gọi đò, gọi đò như oán trách,
Gọi đò thôi run rẩy cả ngành trăng.
Em mơ tiếng khách bên sông gọi
Một khách qua ngang lỡ chuyến đò,
Trong lúc lòng em khô héo đợi
Âm thầm nao chảy nước nguồn thơ
Tiếng hát trên đồi ai vẳng xuống,
Quyến chân người cán bộ đường xa.
Chiến khu còn cách nhiều thung lũng.
Đường chiến khu thêm mấy sắc hoa.
Chọn cành nào cũng thấy lộn niềm vui
Trong tiếng chim reo gió chiều đến Lộng.
Lá vỗ rì rào nghe dồn nhịp sóng
Trên mái đầu như tiếng nói người thân...
Chào tất cả những tình thần da diết
Điều muốn nói đã nói rồi chưa hết...
Kìa ngọn đèn trong lớp học hôm xưa,
Có phải đang bừng trong những mắt tiễn đưa.
Giữa bao thiếu thốn
Giữa bao tơi bời
Thuyền ta tiếp sức
Ra khơi - Ra khơi...
Chạn trong đũa bát sạch rồi,
Hiên ngoài vại nước bốc hơi dịu dàng,
Cánh sao về đậu ngọn dương,
Xa xôi như mắt người thương ghé tìm.