Biển gọi không ngừng ta đâu thể xa
Sống, ta nghe biển hát quanh nhà
Chết, ta lắng quanh mồ sóng vỗ
Biển ơi biển, ta làm hà thay vỏ
Làm hải âu nương lượn sóng lấy đà
Biển gọi không ngừng. Ta đâu thể xa.
Ta đâu nỡ xa, dù cát nồng, muối xát
Nữa là buổi quê hương có giặc
Ôi quê hương vừa lảnh lót giọng hò khoan
Màng lưới tơ với ánh vẩy cá đàn
Phải căng rộng mắt như lưới rùng, lưới rạng.
Phải khép kín đội, đoàn như lườn thuyền khép ván.
Phải luyện bàn tay vững dường mỏ neo đồng
Mỗi đường gân bền tợ giây song
Ta đem sức khiêng thuyền, kéo giã
Bám lấy biền, giữ từng con cá
Vào cả nơi bom địch vừa rơi
Thả lưới tung chài quanh những thuỷ lôi.
*
Mặc chúng nó tầm xa đại bác
Thùng mắm ván bay, cần câu phao dạt
Buồm chúng ta xé chéo buộc thương
Chèo chúng ta đấu mái che khoang.
Mặc chúng nó kéo còi đổ bộ
Xăng tưới vạn nghề, lửa hun bãi sú
Ta dìm thuyền giấu dưới rong xanh
Chuyển lửa chài lên những trạm canh.
Mặc chúng nó bay là mặt sóng
Thuyền máy, ca-nô đan dày giữa lộng
Ta thuyền nan vượt bể tròng trành
Rẽ mái chèo lẫn theo ánh lân tinh.
*
Nào anh em ơi,
Súng, giáo không rời
Núp gành chận giặc
Chôn thù xuống doi
Ta giấu kho hàng
Ta dời lều lưới
Hầm chông cát dội
Giây mìn cỏ đan
Bồ ta treo rồi
Tàu khơi kéo một
Tàu lộng kéo đôi
Địch mà cập bến
Kẻng nhanh thúc hồi
Ta có những mẹ già gác biển
Mắt chong theo Bắc Đẩu quay vòng
Mái tóc bạc tung dài trên bến
Nâng thêm tầm cao người cửa sông.
Ơi bà mẹ Tam Quan oai dũng
Chân nhẹ nhàng rảo khắp lạch, doi
Lồng ngực lép đương đầu mũi súng
Mõ tre khua tàu giặc phải lùi.
Ta có những bạn chài canh điếm
Đêm mưa lò, ngày cát nắng rang
Báo giặc đến giữ đều hiệu kẻng
Kéo bồ lên thẳng thế hiên ngang.
Ơi người bạn Quy Nhơn oanh liệt
Đỉnh cồn cao tạc mãi bóng hình
Sợi cáp đứt, tay vừa nối kịp
Thoát trăm nhà, riêng mình chịu hy sinh.
*
Này anh em ơi
Tay lái đừng lơi
Mở “đường tiếp máu”
Ta chèo ra khơi
Ta xem màu ráng
Ta đoán tăm triều
Tơi châm, lưới mạng
Bền thừng, chắc neo.
Lượn theo nồm, bấc
Lênh đênh sóng dồi
Khoang ta chở chật
Cái ăn, cái mặc
Hòm đạn, nồi hơi
Cực Nam cản giặc
Bên kia góc trờ
Cực Nam quyết sống
Giữa bao thiếu thốn
Giữa bao tơi bời
Thuyền ta tiếp sức
Ra khơi – Ra khơi…