Bom phạt bừa Uy Nỗ
Bom đào càn Cổ Loa
Bom cày đường chợ Tó
Bom vặn sắt sân ga.
Gạo trạm xát Đông Quan
Trộn vào tro xóm Chọi
Nương chè xanh xóm Vang
Rối nghiêng trong bụi ngói.
Bom chui và bom nhảy
Bom cháy, bom phát quang
Hơi ép, tre bùng cháy
Mảnh chàm rụi vườn xoan
Với tiếng vợ khóc chồng
Tay già ôm xác trẻ
Giường gãy kê bờ đồng
Cơm đơm vào bát mẻ
Với sổ điểm tính công
Bỗng thừa tên nhân lực
Mùa lạnh áo tơi bông
Cơn ho chèn xuống ngực.
Cảnh ấy Mỹ phác ra
Và cố làm cho được
Còn kết quả sâu xa
Chúng lường chưa đúng mức.
Mẹ nằm cùng với con
Chết như ngày còn sống
Xin nhường bớt ván hòm
Cho cửa lều đang dựng.
Gốc sắn tiếp lá khô
Lửa hai nhà chung lại
Những đầu quấn khăn xô
Dụm nhau cùng một chái
Mỹ không thể xé ra
Từng mảnh đời, vạt đất
Nỗi đâu riêng cửa nhà
Nỗi đau chung hợp tác.
Chúng mù nghĩa học đường
Không riêng phần giảng tập
Thầy cứu kẻ sập hầm
Ruộng bom, trò đến lấp.
Chúng mù cảnh bà con
Nhà chật, mùa khô cạn
Chum nước đến gian buồng
Dành cho người sơ tán.
Chúng mù sức con người
Giữa vòng bom nổ chậm
Mỗi cần – trục – đôi vai
Dời kho đi hàng tấn.
Chi bộ họp phân công
Từ trận đầu bom nổ
Khoai, mạ tiếp xanh đồng
Gạch lò nung lại đỏ
Men vào đất tên đồng
Chúng va vào tên lửa
Dập mặt mới vỡ lòng;
Đất này – đất lịch sử.
Đất này là kiên cường
Cây đa nghìn tuổi thọ
Thành ốc còn xoáy chôn
Hút đường ra chúng nó.
Cả những con rồng chầu
Nhìn xác thù tơi tả
Tay xoắn chặt chòm râu
Hát lời ca của đá
Tháng giêng 1973