Trải lá – Yến Lan
Trải lá lòng ta ngút nhớ thương
Đón xa vời vợi nết hoa hương
Động cảnh nhạc cũ - thay cung bậc
Ý mởn rung rinh khắp nẻo đường
Trải lá lòng ta ngút nhớ thương
Đón xa vời vợi nết hoa hương
Động cảnh nhạc cũ - thay cung bậc
Ý mởn rung rinh khắp nẻo đường
Trách chi giọng điệu dối hình dong
Chính cái hào hoa thảm nỗi lòng
Khối hận đã tan vì nước mắt
Nợ tình ai giúp trả cho xong
Nhành liễu xưa thường bẻ trong thơ văn
Tôi đang nhận bên bờ hồ thuỷ điện
Vệt nắng đọng trên bàn tay đưa tiễn
Lung linh thành một dải sông Ngân
Võng kiệu ngàn xa tiễn bóng người
Cho đời hoa ngát dưới hương vui
Dẫu biết ngày mai vườn hoang lạnh
Bướm bệnh sầu bay phấn ngậm ngùi
Sáng ra tu hú gọi qua nhà
Có khách Tây Nguyên đến biếu quà
Cảm chút tình thâm không nỡ chối
Gọi con đun nước chóng đem pha
Thung Nam mây, thung Bắc cũng mây
Gió chốc thung Đông, cát sỏi bày
Tiếng mõ trâu đàn khua tán loạn
Cơn mưa vần vụ ở thung Tây
Mười tám năm xa phần mộ mẹ
Chị gần sức yếu khó tìm thăm
Cậy đành bụi duối lâu không phát
Góp hộ nhành gai phủ bóng râm
Trồng một hàng cau, trưa rợp bóng
Thêm hàng phượng vĩ sáng râm sân
Làm sao hiên sách thôi hanh nắng
Còn chỗ phơi phong vụ sắn, lang
Con đi, cháu ngoại cũng theo xa
Thui thủi vườn xưa đôi bóng già
Quả chín đầy cành, thôi chớ tiếc
Trên nhành còn một chú quyên ca
Xao động lòng thu tiếng lá rơi
Lại trong im lặng tiếp đâm chồi
Cố vươn sức trẻ lên tầng biếc
Nhuộm thắm Tam giang một góc trời