Áo cũ – Yến Lan
Áo cũ chật căng, con đã lớn
Giặt khô mùi sữa hãy còn tanh
Nâng tay nhẹ xếp vào ngăn tủ
Làm chiếc khăn lau, mẹ chẳng đành
Áo cũ chật căng, con đã lớn
Giặt khô mùi sữa hãy còn tanh
Nâng tay nhẹ xếp vào ngăn tủ
Làm chiếc khăn lau, mẹ chẳng đành
Khách sạn dành riêng bạn viết văn
Nhìn ra Hắc Hải bãi lau vàng
Đang mùa tan tuyết hoa vườn nở
Chó lạc nhà lâu xúm sủa trăng
Rung rinh cành biếc bướm lả lơi
Hoa mận, hoa nhài ngậm kín hơi
Chỉ tại gió xuân hay mách lẻo
Động xao giàn lý thốt ra lời
Nhạn đã thưa về trên nhánh trâm
Xa nhau tính lại đã tròn năm
Biết em giờ ở phương nào nhỉ?
Thư viết cần chi rõ tháng năm
Lạc ngang chiều Huế một làn mây
Lá trúc sương in trắng nét mày
Chữ lạnh thơ treo răng lã chã
Ai về Vỹ Dạ nhớ ai đây
Quả son ngày cưới lại đem lau
Sắc đã tàn theo tiệc tiễn dâu
Ký ức còn nguyên sau nắp đậy
Bao nhiêu năm nén chặt hồn đau
Mười ba mười bốn hãy theo chơi
Trêu khóc nhiều khi lại chọc cười
Bè bạn cắp đôi che mặt thẹn
Tám mươi giờ ngắm tiếc khôn nguôi
Chấp chới đường thôn lá trúc bay
Sương giăng mù mịt khoa rừng tây
Bỗng nhiên mất hướng đường quê bạn
Lật sách tìm thơ lạnh ngón tay
Tựa hiên cắn chắt hạt đầu mùa
Sân chất đầy rơm vụ lúa thu
Làm ánh sao mai anh đợi mỏi
Tình em nhấp nhánh với tua rua
Nàng ở lầu hoa hay chái tranh
Miễn sao ấm áp được tình anh
Phong trần tước xé guồng tơ tưởng
Chỉ sợi yêu thương mới vá lành