Sinh nhật 1989 – Yến Lan
Năm nay sinh nhật chẳng ra thơ
Xót bạn, mong con, ốm dật dờ
Đón khách những toan ra mở cổng
Giật mình con nhện đã giăng tơ
Năm nay sinh nhật chẳng ra thơ
Xót bạn, mong con, ốm dật dờ
Đón khách những toan ra mở cổng
Giật mình con nhện đã giăng tơ
Vuốt xong sợi nhợ mắc vào go
Cô gái bên khung bỗng sững sờ
Cho đẹp vu quy tà áo cưới
Bao nhiêu hồn bướm cuộn vào tơ
Tờ tranh trên vách bỗng lao xao
Cụm trúc tâm tư với nhánh đào
Trăng cựa đầu hiên khuya thức giấc
Ô hay cửa mở tự khi nào
Sách mở đêm khuya lọt gió đồng
Phù du hay đáp ngọn đèn chong
Câu thơ khắc khoải niềm vui sống
Giấy hoá tha ma những xác trùng
Nụ sóng phong lan nở mượt mà
Gió xuân trở bước chuyển hương ra
Có ai đang đỡ chùm hoa động
Một bắp tay măng, óng nét ngà
Người nghệ nhân theo nấc tiếng đàn
Rải cùng chợ búa bước lang thang
Nửa đêm tỉnh giấc đầu hiên quán
Sợ lạnh đường tơ một ánh trăng
Trận gió đầu giêng thoảng trước màn
Hoa bên hàng giậu gửi hương sang
Có thư bạn cũ Lâm Đồng xuống
Thêm vị hoa đào đất vỡ hoang
Tàu điện xa dần phía chợ Mơ
Phòng văn được phút lặng không ngờ
Hoạ mi ai nhốt sau lồng trúc
Vọng tiếng rừng sang góp với thơ
Về quê thu phân mai chưa nở
Lập xuân mai nở bận không về
Hữu tình chẳng lẽ vô duyên mãi
Đông chí đây rồi lạnh tái tê
Chưa dứt mưa trưa, trời sập tối
Đường vào quê bạn, núi day ngang
Mái lau đổ nát ông tiều bỏ
Là chỗ nương chân khách lỡ đàng