Đến đây còn ấm nắng ngàn
Đồi son khướu hót cơ quan lá gài.
Sách thơm tủ kính mới bày,
Sân trường cô Thái giảng bài tiếng Kinh.
Thành cầu bóng nước rung rinh.
Bàn xa chiếc cáng hộ sinh trầy về.
Cửa hàng lâm sản mây che.
Ngựa thồ nối bước bên lề bướm bay.
Gặp người bạn cũ cầm tay,
Chỉ qua dốc núi: mai này lên cao,
Tiếng anh lẫn giữa tiếng chào
Kẻ qua sông mã, người vào Điện Biên;
Đôi bồ chị gái Hưng Yên.
Chiếc rương cành kiến cô em Thái Bình
Tiếng cười bản Thái dồn quanh,
Màu khăn “piêu” đã hoá thành niềm vui.

Tá chào người ngược, ta xuôi.
Giữa hoa ban trắng núi đồi miền Cao.
Trên đường “sóng chụ sôn sao”
Miền xuôi thêm những môi đào gởi lên.

Dốc cao vẳng một tiếng khèn
Chàng trai Mèo tự Pha Din đến gần.

Qua đây trùng điệp núi ngàn.
Nghe rung là biếc âm vang tiếng người.

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (chưa có vote)
Loading...

Để lại một bình luận