Thôi không còn sốt ruột nữa em
Cái ta chờ, cái ta đợi ngày đêm
Tất phải đến và hôm nay đã đến
Cờ giải phóng rợp dày trên cửa biển
Thành phố những dân ca đầy sự tích anh hùng
Sóng lại hồng màu áo giáp Quang Trung
Núi lại rực màu đuốc hoa tháng Tám
Giặc như chuột cùng sào trong tán loạn
Ta tiến lên áo điểm nhuỵ hoa xoài
Khép vòng vây như lưới cá Phương Mai
Từ Gò Quánh cánh đàn dơi đổ gãy
Từ giữa đỉnh Cù Mông gà rộ gáy
Từ đầu voi An Tượng đá lên vân
Gành Ráng rền theo tiếng sấm loa vang
Tiếng búa dứt dây neo, tiếng mìn tung trạm gác
Ta tiến lên với dòng Côn ào ạt
Cầu Đôi đây, bao lớp đã thay dầm
Vẫn nguyên liền nhịp thép đón quân sang
Không kín nữa Đèo Son, hầm cố thủ
Cái bọc độc cả quân đoàn ôm giữ
Kho hậu cần cho tất cả Tây Nguyên
Bộ mặt huênh hoang lũ lũ cuồng điên
Đã ư ử run dài cơn sốt
Với bến Cảng chỉ còn trên bóng nước
Bao cánh tay cần trục rũ ra hàng
Cảm ơn, cảm ơn đoàn Giải phóng quân
Mang theo cả hồn tôi về xóm Động
Cho được thấy én xuân sà bãi lộng
Cù lao Xanh rực rỡ dưới trời mai
Được tung reo khắp ngõ cụt phường dài
Rối rít câu chào, nghẹn ngào mắt gởi
Được nghe lại nhịp chèo hồ hởi
Ôi Gò Bồi, bãi sú vốn trung kiên
Đang đỏ au màu má chị giao liên
Phải ai đó liền tay sàng sảy
Hạt gạo “tàu bầu” đồng xanh múp mẩy
Nắm cơm đầy dành gửi tới Quy Nhơn
Mà hôm nay nức cả mùi thơm
No chiến thắng, no thêm hò hẹn
Tất phải đến, cái nơi nơi chờ đến
1-4-1975