Lên bến sông Đà bên này Bất Bạt
Đò rập rềnh con nước vào thu
Rừng đang lộc, thông ngưng đàn hát
Cành ghếch cành mường tượng bãi san hô.

Tưởng gió biển thổi về phía trước
Ba Vì đang ngẫm ý cù lao
Ta nhớ cảnh Sơn Tinh trị nước
Câu hát “giang” em hát năm nào.

Sóng bước hoa ngâu ngược vào hương núi
Đường rãi phấn đào nâng gót nhau đi
Đây lối rẽ đưa mình qua suối
Nắng mười năm còn ửng rặng hồng bì

Chái sân này xưa mẹ ngồi dệt vải
Ấm chè “xan”, bố hãm bên đèn
Tiếng mõ giục mùa săn Ba Trại
Đõ ong tràn mật thấm cột hiên.

Xa buổi ấy cành phong lan đỏ
Trên ngọn vàng tâm còn nở đó chăng
Nơi cô Mán bí thư chi bộ
Kể chuyện chống càn diệt Pháp, phá “tăng”

Trở lại Ba Vì trán xanh màu núi
Mùi quế lừng thêm một dáng hoa
Tằm quanh bàn đang kỳ ăn rỗi
Lá sắn lay vườn, hương nếp sa.

Ơi! Dâu đồi, lan cao, toả rộng
Phải đâu từ sông Đáy về đây ?
Tà áo lục vắt qua hốc dựng
Chiếu đậm thêm màu bồ nước Suối Hai.

Cành phong lan – cành phong lan đỏ
Cây vàng tâm – phản lực Mỹ cháy rơi nhằm
Nhưng dòng điện từ một con suối nhỏ
Đang nở xoè những quầng sáng da cam.

Lên “mốc bốn trăm” nhìn qua Khê-thượng
Thương nhà thơ lớp trước mãi cô đơn
“Không quen biết” thư lạc người tám hướng”
Càng nặng chút tình “rau sắng chùa Hương”

Tay muốn vin mây sa về Tùng Thiện
Vạch cành xanh nghe nhịp thở nông trường
Càng lặng lẽ màu mái hồng bệnh viện
Bên bò đàn rải dọc suối Bơn

Vọng tiếng còi tàu Hạc Trì – Vũ Ẻn
Thu ngoài kia đổ ráng xuống sông Đà
Xuân ỏ trong này quây tròn nong kén
Cỏ non tràn trâu mộng nối đuôi qua.

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (chưa có vote)
Loading...

Để lại một bình luận