Đất có chân mà đất không đi
Đất lưu luyến bàn tay chăm chút
Ôi cái thuở mưa trôi đồi trọc
Hòn sỏi cộm đau lên thấu vai cày.

Người có tay nên bám vững đất này
Chiu chắt phân mùn lọc lên giống ngọt
Khoai nung núc và đậu vừng óng mượt
Gió bay lên hương vị của mùa màng.

Câu ca dao: “Múc đổ trăng vàng…”
Em lại hát giữa ngày nắng lộng
Hoa lạc nở dọc hàng xoan toả bóng
Con bê lồng, gió động phấn ngô bay

Dưa gối đầu ngang bãi ngủ say
Gà nhảy ổ – cả xóm thôn cục tác
Thôi mỏi cánh những đàn ong tìm mật
Lời võng ru chao bóng nhãn quanh vườn.

Lũng nhắn đồi, đồi nhắn ruộng nương
Hạt tách mộng theo vòng quay đất xới
Cả núi nữa, cũng xuê xoang sắc núi.
Từ trong xa soi đỉnh xuống gương hồ.

Máy quay phim trâu kéo lắc lư
Đá ong ửng đường chiều ỉo sẫm
Bầy chim ngói như những nắm cơm gạo cẩm.
Sà xuống đường nhặt hạt lại bay lên
Không gian tròn như bát ngửa hơi men

Tam Đảo, 1971

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (chưa có vote)
Loading...

Để lại một bình luận