Chiều nghe chuông chở rét qua sông
Chiều mong lời vui ở cánh đồng
Tre nhại thi nhân trong xóm lạnh
Chợ tàn tiễn khách với lều không
Ai nhại dùm ta tiếng võng đưa
Của bao người mẹ tự bao giờ
Những chiều năm xửa năm xưa ấy
Trong lúc ngoài trời “lén đổ mưa”
Nắng chiều nay bặt tiếng xuân tiêu
Thôi hát cùng em điệu hát chiều
Thôi tiễn cùng em người lữ khách
Bạn về đợi bạn chốn đìu hiu
Hoa chiều đã nhạt cả mùi hương
Nhạt cả lời chim ở vệ đường
Em nhớ anh ơi, mười tám tuổi
Những người mười tám phải lang thang