Trưa quê – Yến Lan
Dài, xa giáp núi
Nắng loang bồi hồi
Cái im ắng bọc đầy tiếng nói
Trưa thì thầm, trưa trong sinh sôi.
Dài, xa giáp núi
Nắng loang bồi hồi
Cái im ắng bọc đầy tiếng nói
Trưa thì thầm, trưa trong sinh sôi.
Chia đều bóng mát
Ấy Lòng Bác Hồ
Toả xa hương ngát
Trung du - trung du
Quân thù đang rút bỏ
Xóm xưa đâu thế này ?
Nhưng nhớ điều cha nhớ
Con đứng nhìn ngất ngây
Vọng tiếng còi tàu Hạc Trì - Vũ Ẻn
Thu ngoài kia đổ ráng xuống sông Đà
Xuân ỏ trong này quây tròn nong kén
Cỏ non tràn trâu mộng nối đuôi qua.
Tin phát động vụ mùa,
Ao trăng bèo nhấp nháy
Tàn canh cánh quạt xua
Thao thức anh tỉnh uỷ.
Những bãi nhỏ không quên tên tuổi,
Thoáng qua lòng như một cảnh trong mơ;
Rồi họ nhắc sang những con mắt đợi chờ
Cũng xao xuyến như biển mùa gió dạn.
Nhũng giọt đường pha dịu chua cay
Những bình men rịn bốc rượu say
Những cánh quạt xua tan tủi hổ
Lòng mỗi lúc giá băng
Mời mẹ thân yêu, mời bà con tiến bước
Giờ con xin nhờ tập thể trăm tay
Ta nạo ra cả buồng thuốc nổ này
Quân giới đang cần nhồi vào bộc phá...
Ửng đỏ những nông trường
Vụ cà phê chờ hái
Phần phật lá che xe phân vận tải
Quanh đường hào trẻ ơi ới gọi trâu
Điệu hò ấm lại nước sông Côn
Vục uống nao nao cả ngọn nguồn.
Từ thuở bà ru từng đã thấm
Vào sâu rễ thị, vị yêu thương