Dẫu cũ – Yến Lan
Mùi xưa hương phấn ngát đêm trăng
Phong toả quanh tường nhuỵ ngọc lan
Chốn cũ tình cờ chân khựng lại
Mảng rêu vừa cộm dấu giai nhân
Mùi xưa hương phấn ngát đêm trăng
Phong toả quanh tường nhuỵ ngọc lan
Chốn cũ tình cờ chân khựng lại
Mảng rêu vừa cộm dấu giai nhân
Thêm một ly rượu gạo
Nhớ mấy điếu thuốc rê
Kính mờ mang đọc sách
Gần quê càng khát quê
Mới mở hương hoa còn bịn rịn
Đài hoa mong ý nhớ thương rồi
Gió chưa xốc xổ, thu còn tịnh
Mây đã bồng bềnh dáng lả lơi
Ngồi nghe đọc lướt qua thơ chị
Khao khát tình người ý vấn vương
Tiếc mình già yếu run tay bút
Khó chuốt cho tròn chữ mến thương
Thỏn mỏn lòng ao tắt điểm hồng
Ngó tàn, tơ rã lẫn theo rong
Trách chi thu trở sang mùa sớm
Để trống hương sen một cõi lòng
Ở chưa hết hẹn đã bươn đi
Bãi bến sông mờ toả nhánh chia
Dúng dắng tay chèo sương thấm ướt
Con đò đợi đến rụng trăng khuya
Than Cù Lâm nướng cá sông Kôn
Mịt bến Trường Thi vị khói thơm
Xưa mẹ nuôi con từng miếng nạc
Phần mình xương xẩu cũng khen ngon
Thư bạn từ nay cứ vắng dần
Ngày già hiên trắng những vành tang
Bên vui ráng nhạt phương trời cũ
Sớm tối chuông chùa một điệu ngân
Sương cuối tuần đông, gió giữa đêm
Tuổi xanh, phỏng ấm lại gần em
Đêm qua chợt nhớ thời xuân ấy
Vành nguyệt thân đơn lạc trước thềm
Lầu trúc vào thu chim tụ hội
Năm nay thưa vắng giọng vàng anh
Cánh rèm buông khuất người trinh thục
Ba chục đang thì khóc tuổi xanh