Mẹ lên tầng sân thượng
Phơi màn nôi cho con.
Rung dây nắng động mùa thu xuống
Bóng ngã giàn su phủ lá tròn.

Mái ngói quanh vùng nhấp nhô sóng đổ
Gác mẹ như thuyền – màn con buồm nhỏ..
Phút mơ màng thoáng hiện giữa làn mi,
Lòng đơn sơ cũng chợt nhớ điều chi.

Nhớ cánh màn thưa xưa từng gấp, mở
Mang cả xế chiều đè bao hơi thở,
Cánh so le miếng vá miếng chằm;
Năm lứa con chung một tấm màn
Trong tiếng mõ sưu, bên tràng súng giặc…
Vú mẹ thiếu cơm: núm mòn sữa tắt.
Con nằm nhay nát màn nâu…

Dưới giàn su cây lá bỗng thì thào,
Như thức dậy cùng đứa con thứ sáu.
Qua ánh trưa vàng giọng con như sáo,
Bay đi tìm mẹ quanh nôi.
Từ bên trên như nhìn thấy nụ cười,
Mẹ nghiêng xuống đùa con chiếc bóng.

Gác mẹ nắng xao – thuyền cỡi sóng,
Trắng nõn màn con – lộng cánh buồm.

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (chưa có vote)
Loading...

Để lại một bình luận